Chúng tôi nói nhiều chuyện tương lai
về núi thành tích và biển huân chương
về hành trình đặt chân lên Mặt Trăng
hay ước mơ vươn đến những vì sao.
Lần ngủ gật văng vẳng tiếng giảng bài
bịch bánh tráng chia ba mươi mẻ
bóng lưng cậu trong nắng sân trường
kỉ niệm ở lại sau cánh cửa lớp
chúng tôi lớn lên.
“Bây giờ” - chuyện chẳng ai dám mở lời
cùng khóc cùng cười là bây giờ
tuổi mười tám là bây giờ
và bây giờ, cũng là chia xa.
Nếu quên được những gì muốn quên
quên những ngày cãi nhau rồi làm hoà
quên những chiều được cậu đèo dưới mưa
quên bóng tụi mình dưới thảm nắng năm ấy
quên lời hẹn bên nhau tới già.
Nếu quên được những gì muốn quên
Không kí ức, sẽ không hối tiếc
Không buồn khổ, không khao khát quay đầu
Chắc nắng vẫn vàng, cây vẫn xanh
Và lời biệt ly đã không buồn đến thế.